Lạnh níu đôi vai gầy
co ro mơ ngày hơi ấm con tim phả sáng
từ điện thoại 6300 nhả từng tiếng nhạc trong trẻo
bài thánh ca buồn gợi lên nỗi nhớ, qua từng mùa nhớ
từng cơn gió lạnh
chiếc áo khoác phủ mục
thân gầy một gầy thêm
đôi môi ráo nụ cười
Lạnh mùa mi lững
buông từng con dốc
rong rêu
ngôi nhà ước mơ không còn
cánh quỳ héo rũ đông buốt
cô đơn tràn lấp
mờ hắt đèn vàng vọt
bánh xe lòng vòng khoảng không
phía sau, phía trước giá lạnh
chuông nhà thờ điểm
quỳ trước Chúa khấn nguyện
một mình
không nước mắt...
L.V.T