Ủ trong mình cái chói chang rạng ngời
nhưng không đủ để soi đều tất cả
đôi khi đèn đường
ngậm ngùi chớp mắt
Ánh sáng thì đẹp và lung linh đến thế kia
nhưng bóng đêm vô cảm
số phận nào được an ủi
số phận nào chơi vơi...
cành lá nào
ngọn cỏ nào
đang hướng về một khoảng trời khao khát
Bóng đêm thì dày
mơ ước còn mỏng manh quá đỗi
mòn mỏi mấy ngàn năm đá khóc...
đêm từng đêm
nhiều giọt sương cứ lăn dài từ trên xuống
mà tham vọng chẳng mềm lòng!
Sợ rằng...
mấy vạn năm sau...
tình yêu cháy hết nguồn năng lượng cuối cùng
thì vụt tắt
Dẫu biết rằng
cuộc đời mình cũng ngắn ngủi mà thôi
nhưng hằng đêm ngọn đèn vẫn thắp lên hy vọng
bằng ánh sáng
tỏa ra từ trái tim
L.H