|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: KHÚC TỰ TÌNH CUỐI SÔNG
Tác giả: Thái Bảo-Dương Đỳnh


Đã đắm đuối hồn sông thượng nguồn tôi lênh đênh về Cửa Đại

Một sáng mùa thu phố cổ gọi tên mình

Bến cá An Lương thơm lên mùi cố quận

Dằng dặc sương sớm mai trên sông nước nghĩa tình


Đã lỡ hẹn với em rồi mắt đỏ mù khơi bóng thuyền khỏa sóng

Mênh mang Trường Giang

Mênh mang mấy nhánh Thu Bồn

Nghe ăm ắp phù sa Cẩm Nam mùa bắp xanh tròn hạt

Đỏ lửa gốm Thanh Hà

Nôn nao chạm trổ Kim Bồng


Sao chẳng theo về bủa lưới nhớ ven sông

Vớt lấy tuổi thơ ú tìm nơi rừng dừa Bảy Mẫu

Ngày em bỏ cuộc tình trên thúng chài không dầm, không dấu

Tôi thủy thủ mất la bàn chới với sắc mây trôi


Loay hoay chi chuyện cuối đất cùng trời

Cứ thản nhiên xanh, cứ hồn nhiên sóng

Về cởi bỏ lớp phù vân đắm mình trên sông rộng

Trầm lặng Trà Nhiêu, phiêu diêu cồn Hến một lần


Rồi những vai cầu sẽ trả nhớ cho sông

Rồi sẽ trúc tre neo hồn cố xứ

Chỉ tiếc về cuối sông lòng mình đã lợ

Nên phố Hoài chong mắt mãi hoài trông!...

T.B-D.Đ

Quay về
VĂN
NHỮNG ĐỘT PHÁ... LÃNG MẠN!
CON ĐƯỜNG TRONG MÂY
BÊN CẦU CỬA ĐẠI
KHU VƯỜN CỦA MẸ
THƠ
ĐẶT TAY LÊN NGỰC TRỐNG ĐỒNG
DƯỚI CHÂN TƯỢNG ĐÀI MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG
KHÚC TỰ TÌNH CUỐI SÔNG
CHỖ QUAY VỀ
TẠ LỖI QUÊ NHÀ
CÁI ÔM TÌNH NGƯỜI
VŨ ĐIỆU CỦA RỪNG + KHÚC CA CỦA NÚI
CHO EM & HOA CỎ MAY NGÀY LẬP ĐÔNG
ĐÊM SÔNG TIÊN MẤT NGỦ
NƠI PHỐ CỔ
NHẬT KÝ ĐẮK ỐC
THỊ HIỆN + RÁC THẢI
RƯỢU NÚI + BẢN SAO
KHOẢNG TRỐNG + CÁI NHÌN
KHÔNG PHẢI MÙA THU + DƯỚI CHÂN TRỜI TÍM RỤNG
DÒNG CHẢY VĂN HÓA
BẢO TỒN VÀ PHÁT HUY DI SẢN VĂN HÓA PHI VẬT THỂ Ở XỨ QUẢNG
NGHIÊN CỨU-LÝ LUẬN-PHÊ BÌNH
VĂN HÓA GIAO TIẾP CỦA NGƯỜI QUẢNG NHÌN TỪ THƠ CA DÂN GIAN
HÀ ĐÌNH NGUYỄN THUẬT, MỘT CON NGƯỜI CỦA VĂN CHƯƠNG, NGHỆ THUẬT
TRÀ DƯ TỬU HẬU
CHO HAY LÀ GIỐNG HỮU TÌNH...
VẮN HỌC-HỌC VĂN
TÊN CHO CON GÁI