|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: GIỌT MƯA ĐÊM
Tác giả: Trần Võ Thành Văn


giọt mưa đêm

giặt ướt vầng trăng bóng lẩy

mây khóc phía xa xôi, từ hôm có mặt trời

giận thành phố cô đơn

trong muôn vạn tiếng người (tôi kịp thấy)


ai ngang qua vầng trăng

dỗ giùm tôi một nỗi buồn đã vỡ

chưa kịp xuống mái hiên, chưa lăn đủ vòng hẻm phố

chưa cùng tôi ăn năn!


giọt mưa đêm

mỏi gối lênh loang

đại lộ thênh thang bụi khói tranh phần

những chuyến xe ruổi hoàng hôn mắc kẹt

đành chật chội trở về

khởi nguyên tôi...


ai ngang qua vầng trăng

dỗ giùm tôi một nỗi buồn đã vỡ...

T.V.T.V

Quay về
VĂN
NỢ DUYÊN
CÔ GIÁO NHƯ EM
CHUYỆN NHỎ CỦA MỘT THỜI VÀ CỦA MỘT ĐỜI
ĐA ĐOAN DUYÊN NỢ
THƠ
EM NHỚ CHO...
NGÔI NHÀ TRÁI ĐẤT
BỨC TƯỢNG VŨ NỮ
LÀ EM
GIỌT MƯA ĐÊM
CỘT
GIẤC MƠ
MÙA XƯA ĐÂU NỮA?
RU ĐỜI
CÁNH ĐỒNG LÀNG
KHOẢNG CÁCH + NHÀ BỌC KÍNH
VŨNG TÀU + DẤU THIÊNG
THƠ GỬI NGƯỜI MẮT ĐEN + BAY TRÊN CÁNH SÓNG
KÝ TỰ BIỂN + MẮC NỢ
CON ĐÃ VỀ + KHÔNG ĐỀ
PHÍA BIỂN + THẦN DƯỢC
VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI
ĐƯỜNG TỚI THIÊN ĐÀNG
NGHIÊN CỨU-LÝ LUẬN-PHÊ BÌNH
HAI PHƯƠNG DIỆN CON NGƯỜI TỪ HẢI
PHAN DUY NHÂN, TRÁI TIM NHƯ HẠT GIEO RỒI...
VỀ BÀI CÂU KẾT BÀI THƠ TỐNG BIỆT HÀNH
VĂN HỌC-HỌC VĂN
CƠM TRONG TỤC NGỮ VIỆT NAM