Con đã về
Rồi sẽ cuối dòng sông là biển
Ngày con về gặp cha sơn hải mặn lòng
Sóng vỗ trùng khơi san hô nỗi nhớ
Mặn một đời nhau lớp lớp thủy triều
Mẹ đưa tiễn bên bờ sông và khóc
Buổi chia ly mây trắng tóc non ngàn
Cha xuống biển mẹ lên non nước mắt
Lấy phân ly xây gấm vóc sơn hà
Một manh chiếu cũng mang tình cố xứ
Bảy thanh tre mơ cây cỏ quê nhà
Ngày biển động mưa lùa lên phía núi
Nước mắt trắng đồng lòng mẹ đắng khơi xa
Chưa bao giờ lòng mẹ bớt âm ba
Những gió giật sóng dồi
Những thập thò đểu cáng
Những mộ gió xếp từng hàng đứng lặng
Những hồn cốt phiêu linh xô sóng gọi quê nhà
Ngày con về mang hương sắc rừng xa
Lời của suối sông ngàn năm vang vọng
Lời cây cỏ kiên trung, lời đại ngàn linh diệu
Nối vòng tay ôm ấp nước non nhà
Con đã về từ nơi mẹ, thưa cha!...
T.B-D.Đ
Không đề
Sóng dồi Bãi Trước
Gió trườn Bãi Sau
Vo nên nỗi nhớ
Gọi tên Vũng Tàu
Kìa sông Cát Lở
Kìa cầu Cỏ May
Kìa em dáng lụa
Qua cầu gió bay
Còn lối Tao Phùng
Cho người gặp lại
Mấy chục năm rồi
Lạc mùa thơ dại
Dùng dằng sương khói
Trên nẻo Tương Kỳ
Người chừng không nói
Mây chừng không đi
Ngoài khơi sóng vỗ
Hát lời chia ly!...
T.B-D.Đ