dọc bờ rào sũng nước suốt mùa đông
bỗng nở bừng một chùm hoa dại
chùm hoa lóe lên màu đỏ thắm thăm dò
ngọn gió đi qua hững hờ
ngọn gió đi luôn không dừng lại
chùm hoa bối rối khẽ lay
giấu đi làn hương e ngại
anh không trách gì mùa xuân quá đỗi ồn ào
đến với cơ man nào là màu sắc
nào là vẻ rạng ngời trên từng khuôn mặt
nào là những ánh mắt thiết tha
nhưng lòng anh sao vẫn nhớ về một chùm hoa
một chùm hoa dại nở dọc bờ rào
ngóng trông tia nắng
tia nắng ban mai
tia nắng ngày xuân đang trở lại
tia nắng hững hờ tia nắng thờ ơ
sao lòng anh cứ rưng rưng một chùm hoa xưa cũ
khi nắng mùa xuân thì rất mới rất phù hoa?
N.K.H