Qua Núi Thành cát chảy trong huyết quản
Những trận đánh hoa nở cái chết và sự hồi sinh
Qua Sa Huỳnh biển sóng muối và em
Dội âm thanh của đời phiêu dạt
Qua Tam Quan gặp dừa
Vỗ đời tôi tưởng hai trăm năm về trước
Dừa mút mắt của trời xanh
Dừa bảng lảng đời tôi chưa hề gặp
Dừa như em tôi trong giấc mơ
Đung đưa trong gió xanh non ngọt lịm
Dừa chập chùng tuổi học trò của tôi mùa hạ
Mặc quần cụt đi nhong nhong leo trèo tứ xứ
Dừa xa xa xanh xanh một khoảng mây trời
bức tranh tôi vẽ
Dừa gần gần khô khô tôi ôm, mơ ngủ dưới gầm giường
Mái rạ đồng khô đồng ướt
Tong tong dừa chảy trên vai
Tình tình dừa treo trên má
Một lớp dừa quê
Một lớp dừa phố
Cái thân cao cao như xương cốt của cha tôi hóa hiện
Cái bóng gầy gầy như hình ảnh của mẹ tôi
nặng nhọc sớm hôm
Dừa như núi phất phơ lau sậy
Dừa như sông lãng đãng khúc quanh
Dừa như biển ngân một mùa sóng biếc
Dừa như đồng vắng lặng giữa đêm dài
Dừa thở hơi thở tự do của những trận bão lớn
Dừa mơ như những đỉnh núi mơ ánh sáng mùa xuân
Dừa thổn thức như cánh đồng nứt nẻ
Dừa chết như những vì sao chết ở trời cao
Dừa tự đâu sinh ra ông nội ông cố không hay
Hai trăm năm về trước dừa tự mở ra một chân trời
Giữa giấc mơ kỳ ảo Tam Quan
Vỗ đời tôi những bóng dừa sừng sững
Mọc lên từ ngực.
H.M.T