Xuân xưa đã thật là xưa
Mơ tôi em lẫn vào mưa lâu rồi
Chỉ còn sỏi đá lại thôi
Con tim khe khẽ hát lời xa xăm...
Đàn ai đệm một nốt trầm
Nghe như tiếng khất nợ nần nhân duyên
Cầu xin năm tháng bình yên
Mùa xuân ấm áp về miền thương yêu...
Phùn mưa mờ bóng liêu xiêu
Tôi mê man giữa khúc chiều đơn côi
Bàn tay lạnh những hạt rơi
Nhớ vòng ngực ấm một thời xuân xa
Đất trời xanh cỏ thắm hoa
Chim bầy ríu rít... thế mà trong tôi
Ngồn ngang mưa gió rối bời
Cứ ngẩn ngơ với đâu rồi xuân xưa?...
N.Đ.H