Khi thế giới là mùa xuân
Và nụ hôn là định mệnh tuyệt vời
đến từ vạn năm
nở hoa tịch mặc
Thời gian đi qua khuôn mặt em
như chiếc lá trong suốt
giữa nhịp đập mùa màng
trong ráng chiều cháy rực
Kí ức tôi về đậu trước hiên nhà
Uống ngày trăng mật
từ giọt mưa sám hối
Thở trong ngực em tự do hiền như phúc âm
Giữa mùa cau rụng
Cơn mưa nứt ra từ cổng làng
Tái sinh dòng thiên thai trên mái rạ
Niềm vui trầm tích dưới bước chân ấu trùng
nở ra bên bờ cát đỏ
Giáo đường rung hồi chuông đêm trừ tịch
Vang lên giọt nước từ trời
trong đôi mắt giếng xanh
Đánh thức tầm xuân...
T.T.Y