Tổ
nơi con sẽ mãi nhớ
ngôi nhà nhỏ mười tám bậc thang ngắn đủ
nơi con va vào cạnh bàn, con lùa tay vào tóc mẹ
nơi sà xuống bầy chim sẻ
ríu rít tuổi con cho mẹ xanh về
trong vắt là con
háo hức là con
bên khung cửa thần tiên nơi nắng đậu tay mềm
ngoài kia chú chuồn kim đang thoắt đậu thoắt bay trên bụi hoa vàng
chú chuồn kim bay từ tuổi thơ mẹ
mây thì trắng
con đường thì rộng
mười tám bậc thang mẹ dắt con đi
bước con tung tăng, bước mẹ gập ghềnh
ta trở về ngôi nhà - chiếc tổ trên cao
con giơ tay hái mây
con hát gọi mặt trời đừng chui vào chiếc chăn núi sớm
con hỏi chú thằn lằn hôm nay sao không về chơi trốn tìm
mẹ thuộc từng vết nứt trên tường
từng tiếng cọ vào đêm của cây bàng mùa đông lá đỏ
mẹ thuộc tiếng bước chân con gõ lên mười tám bậc thang về bên mẹ
ngôi nhà của chúng mình - chiếc tổ trên cao
mẹ muốn nghĩ về nó thật giản đơn
thứ con sẽ mang theo suốt những chặng dài
nơi con ao ước được trở về, dẫu chỉ để đếm đủ mười tám bậc thang rêu
N.T.T.T
Viết giữa ngày mưa
Thấy không em, ngày tháng đã mưa vùi
Ta lách được ngàn lần mây đổ
Tựa vào nhau tình nhung mềm như cỏ
Ríu rít nắng về xanh khúc đời vui
Ta làm sao cất được nhánh gai khô
Em trót ôm trên tay như bó hoa ngày cưới
Chỉ biết cắm vào gai tha thiết lòng đầy
Nương thật nhẹ khi cùng qua khúc ngoặt
Giữa ngày mưa bay mùi khói bếp
Em thấy không, củi ướt dậy thơm
Ta lẽ nào không bằng loài củi mục
Nở đóa rêu ngời
Biêng biếc cuộc ngàn năm...
N.T.T.T