|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: BỖNG NHIÊN HOA SƯA
Tác giả: Nguyễn Hải Triều


bỗng nhiên như cả con đường

hoa sưa trải dọc lối sương phố đầy


bỗng nhiên như có bàn tay

từ trăm năm siết ngọt đầy nắng xuân


bỗng nhiên như cõi vô thường

em mùa lên đợi yêu thương gọi về


tôi từ lưu lạc cỏ quê

ươm đầy tay trắng câu thề xửa xưa


vàng trăng vàng bóng cành sưa

vàng con đường cũ vàng trưa nắng ngần


câu thơ rơi giữa phù vân

bỗng nhiên em cõi hồng trần...

tôi sưa!...

N.H.T


Quay về
VĂN
THÔN NỮ DÂU TẰM
TRỞ VỀ...
DUYÊN DÁNG GIÊNG HAI
NGHỀ CẮT KHÓA
SÓNG CỦA BIỂN
THƠ
BÓNG MẸ BÊN TRỜI
MẸ VÀ XUÂN
QUÊ NGOẠI
VÀ HƠI THỞ MẶT TRỜI
KHAI TÂM
VẤN XUÂN
BỖNG NHIÊN HOA SƯA
BỒI HỒI THÁNG GIÊNG
NGƯỜI XA QUÊ CÓ NHỚ LÀNG?...
MƯA THÁNG GIÊNG
ĐỨNG + KẺ TRỘM CHỮ
CHIM HÓT XANH VƯỜN MẸ + CỎ XANH
SẺ NÂU BAY XA + BẦY THIÊN NGA BAY ĐI
TRÔI + NGHĨ VỤN
VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI
NƠI KHÔNG THỂ QUAY ĐẦU LẠI
NGHIÊN CỨU - LÝ LUẬN - PHÊ BÌNH
NGƯỜI " VỠ NÚI MỞ ĐƯỜNG" CHO VĂN HỌC NỮ VIỆT NAM
SỰ TƯƠNG ĐỒNG CỦA BỐN BÀI THƠ KHÁNG CHIẾN
TRỊNH SƠN - NGƯỜI VIẾT TRẺ
ĐÒ LÈN, TRÁI CHÍN TỎA HƯƠNG