Mười năm mộ cỏ mẹ nằm
Nia thóc hoài cổ
Nong tằm nhớ xưa
Cấy cày từ sớm sang trưa
Thương cha hiu quạnh nắng mưa tảo tần
Tàn đông chưa hẳn xanh xuân
Bước cao bước thấp chợ gần chợ xa
Nhạt cơm cậy vị tương cà
Dì về đũa cả thay cha đầu nồi
Tiếng cười lại rộn sân phơi
Tiếng trong tiếng đục, dì ơi... con chồng
Khéo ăn khó ở xót lòng
Lạ chưa dì vẫn ấm nồng mẹ ơi
Mẹ đi dì tiếp đưa nôi
Thổi hồn hạt đất mồ côi nên hình
Lời ru thấm đậm nghĩa tình
Ru con hay hát ru mình, dì ơi!...
Mười năm đắp lở thành bồi
Trầu cau chưa chịu mở lời tri âm
Cha đi xa cõi trăm năm
Thương dì
Thương tiếng khóc thầm tàn khuya...
L.T.M.C