|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: ĐÊM HÈ
Tác giả: Nguyễn Đông Nhật


Những giấc ngủ không muốn lặng yên

dù mọi thanh âm dần tan chìm.

Cái chảo rang bóng tối vô hình

đè lên hơi thở.


Những hàng cây không hình dáng

lù mù buông ra lời đe dọa.

Đâu rồi sự nồng nhiệt nặng nề

của một ngày ẩm ướt xa xăm.


Thế là trong chiếc ghế gãy chân

kỷ niệm chỉ còn một vị nhạt.

Đôi nhánh cành khô yếu ớt rung lên

chậm, thật chậm trái tim đau yếu.


Bên dưới bức tường câm lóe lên ánh sáng

không kịp soi rõ vật gì


Dường như cơn giông sắp đến?

N.Đ.N


Quay về
VĂN
NGƯỜI GIEO TRỒNG KÝ ỨC
NẮNG CỦA ẤU THƠ...
DƯỢNG ÚT
MẶT TRỜI VỪA RỤNG
THƠ
LÀNG BIỂN
ĐÊM HÈ
CÁI BÍM TÓC
THỨC
CHẠM
RIÊNG MANG
NGÀY ĐÃ XA
KHOẢNG LẶNG
ĐỈNH SÓNG
HOA CỎ MAY VÀ CHỊ
DẦN TAN
MA TRƯỜNG
NGƯỜI KHÔNG BIẾT NHỚ + VẾT CỨA
PHÍA BÊN KIA + KÝ SỰ VỀ NHỮNG CON ĐƯỜNG
THÌ THÔI... + NHỮNG TRỐNG KHÔNG
EM VÀ LỤC BÁT + KHÁT
VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI
NHÀ BẾP
NGHIÊN CỨU - LÝ LUẬN - PHÊ BÌNH
CHẤT TƯỢNG TRƯNG TRONG NGÔN NGỮ THƠ SAU 1975
GHI NHẬN TỪ MỘT TRẠI SÁNG TÁC MỸ THUẬT
ANH NGUYỄN KHẮC PHỤC, VÀI KỶ NIỆM
VĂN HỌC - HỌC VĂN
BẮT ĐẦU TỪ KẾT THÚC