khi màn đêm quấn quýt những giấc mơ
giấc mơ huyễn hoặc không có thật
thì giọt mồ hôi trên trán mẹ
rớt xuống tay mình
nóng hổi những lo toan...
mẹ không quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời
nhưng bao nhiêu công việc không tên khiến đôi vai gầy hẳn
ánh nhìn xuyên thấu mọi khổ đau và hạnh phúc
bình thản đối diện quá khứ
bình thản chấp nhận những đổi thay kiếp người
nhưng đôi mắt mẹ chưa bao giờ thôi lo lắng khi nhìn về phía con
vâng!
con đã chạy theo giấc mơ phù phiếm
để mẹ chờ đợi
và đau...
khi chú chim non trở về mang theo những vết thương
bản giao hưởng mùa hè có giọt mồ hôi và ánh nhìn bao dung của mẹ
cho con tìm lại mình
sau những tháng ngày trôi...
N.T.M.T