Đêm qua nghe tóc bạc dần
Chẳng ai ngoảnh mặt một lần nhìn nhau
Giận làm cho quả tim đau
Hờn làm cho máu phai màu yêu thương
Hai ta thân xác chung giường
Mà riêng ý nghĩ muôn phương xa vời
Em nằm nước mắt tuôn rơi
Anh ngồi đong đếm đầy vơi giọt sầu
Kìa em, em nói thành câu
Sen thơm dải yếm bắc cầu sông Tranh
Hỡi anh, mở tiếng đi anh
Mưa vương tơ nhện giăng mành mái hiên
Công - danh - tình - ái - bạc - tiền
Như viên xúc xắc xoay miền bão giông
Em thì nhất định phải sông
Còn anh dứt khoát anh không là bờ
Con trai ú ớ ngủ mơ
Và em kiếm cớ giả vờ quay sang
Vòng tay anh khẽ ôm choàng
Để bao khuy áo mở toang giữa trời...
H.A.T