Em giả vờ... em cứ giả vờ thôi
Anh cứ ngỡ em yêu từ kiếp trước
Thuở mái tóc bên em còn xanh mượt
Trời mùa xuân sóng nắng đuổi nhau bay
Và bàn tay nắm chặt lấy bàn tay
Gió lốc thổi không bao giờ nghiêng ngả
Tình yêu chậm vội vàng chi giục giã
Để chừ đây mây trắng quyện sông trôi...
Trơ trọi một mình lạnh giá mồ côi
Mơ mộng ảo anh vẫn chờ em đón
Đọc thơ em mà lòng anh xao xuyến
Quê mẹ Hội An - tình biển em ơi!
Tâm hồn anh trong sáng lượn ra khơi
Thầm yêu em - thuyền xưa không bến đỗ!
Anh chợt nhớ đêm trăng thơ Hoài Phố
Trông chừng em - người đẹp vẫn xa xôi
Em giả vờ... em cứ giả vờ thôi.
V.M